ÁM QUẺ
Hôm nay con trai có định nghĩa mới: vợ là người chuyên nấu ăn, còn chồng là người chuyên xây chuồng gà. Ha ha,...
Chả là thế này, anh xã nhà mình hồi thanh niên chuyên đi đá gà chọi, rồi từ ngày lấy vợ không thấy chơi nữa, thế mà tháng trước mình thấy chở gạch về bảo: anh xây chuồng nuôi gà chọi, mình gào lên: nát hết vườn của em ah, bảo: anh thiết kế lại cho, thế là coi như đồng ýnhé...
Bắt đầu công trình xây dựng, bảo mình: em ra xách vữa cho anhnhé,mình bảo: từ nhà sang trường, chưa đến năm phút đi xe máy mà em còn phải bịt kín cho khỏi đen, thế mà anh bảo em phơi nắng ở vườn á, không bao giờ, thống nhất thế này:em sẽ nấu cơm lành canh ngọt mời anh vào xơi, muốn uống nước vừa ngọt vừa mát, ới em một câu có liền; lại còn vẽ chuyện thế này nữa chứ: làm một mình buồn bỏ xừ, mình bơm Nhật: vì sự nghiệp nhớn phải biết hi sinhchớ...
Thế là một tuần đấy, ông con mở mắt ra là hỏi mình: bố đâu mẹ, mình bảo đang xây chuồng gà, con bảo: suốt ngày xây chuồng gà, thế không ai chơi cờ vua với con ah, hay con dạy mẹ chơi? mẹ chịu thôi... thế là lại lê dép ra với bố...
Nhiều ngày sau, hai mẹ con có ám hiệu: bố đâu mẹ, mình dứ dứ ngón tay trỏ về phía vườn. Mẹ hỏi con: ông cụ thân sinh ra con đâu, con cũng ám hiệu tương tự. Được dịch là đang xây chuồng gà... Thế là nẩy nở cái định nghĩa trên...
Mình đi đón con, gặp quả bạn của chồng, hỏi mình: anh nhà chị đi làm về chưa? Mình giả nhời: hôm nay bận đổ mái chuồng gà. He he, máu thế. Chiện về chuồng gà đến đây tạm dừng vì còn nhiều chiện để nói với ông em bạn chồng,...
Hôm sau đi làm về, hỏi mình: hôm qua em nói gì với thằng T đấy? mình bảo: em bàn luận sự đời, hỏi tiếp: mỗi thế? vâng... Hôm nay nó bảo anh: anh tệ thật, đổ mái chuồng gà mà không gọi anh em một tiếng để đến giúp, giúp xong xin chén rượu; anh đoán ngay chỉ có mồm em...mình cười khoái trá: vạ miệng, vạ miêng...
Công trình cuối cùng cũng hoàn thành, hai tầng hẳn hỏi, ăn trộm của mình phải đến bốn mét vải để làm ri đô cửa chuồng gà, mình về thấy sự việc đã rồi, chả lẽ lại đòi. hỏi: anh che ri đô làm gì đấy? cho muỗi khỏi đốt gà....Nhà cung cấp gà là quả em chú ở TB gửi lên, điện thoại xanh đỏ với nhau suốt , nào là bán giá bao nhiêu, chăm sóc thế nào cho hợp lí, cho hợp giá, thỉnh thoảng thấy có người đến, rồi ôm gà đi, thằng con bảo: đi đá gà đấy mẹ ah. mình hỏi : sao con biết. Bố cho con xem trên mạng ing tơ nét
Lúc về, mình ra bộ buồn, mắt nhìn về một nơi rất xa , đánh động thế này: hôm nay bà hàng xóm bảo: bác T cứ đi đá gà suốt, có ngày mất vợ như chơi... he he, đúng huyệt, giải thích như sau: anh có đi đá đâu, anh là nhà cung cấp gà cho bọn đi đá gà thôi, chúng nó mượn gà đi đá thử, ngon thì chúng nó mua luôn, em tưởng ít tiền ah, mấy triệu một con đấy. Thảo nào chăm sóc chu đáo như vậy, nào là tối thì đun nước lá ngải cho gà tắm, hôm nào gà không ăn được thì bón cơm nóng cho, cho ăn toàn đồ sang trọng thôi, còn lấy cả máy sấy tóc của mình ra để sấy lông cho gà mới đau chứ, mình tỉa: chả biết bà nội ở nhà đã được ông con chăm sóc như thế này chưa? ông con của ông con bà nội nấp sau cửa nháy mắt với mình, mình nháy lại...Ô. hóa ra là anh sẽ kinh doanh đấy ah? Chớ sao nữa... Tinh tướng...
Hôm rồi, bán xong một mẻ gà, he he, em chú lại gởi mẻ nữa, thế nhưng lại thấy ôm về một con mẻ trước, mình đang nấu cơm hỏi: anh lấy ở đâu về đấy, xả luôn: thằng mua tuần trước, cho nợ tiền, hôm nay đến lấy nó dìm hàng đòi giảm giá, anh bế về luôn, anh bảo:anh như cái thằng trẻ con, em mang về đây... Mình an ủi: thôi, nếu không bán được con này, để em mổ...he he, chạm mạch: thủi thui cái mồm em đi, em là chuyên môn ám quẻ cái sự nghiệp kinh doanh của anh ... mình bảo: ô hay, kinh doanh chuyên nghiệp người ta phải tính nhiều phương án chớ, không được phương án một ta chuyển phương án hai chứ nị, không thì khi phá sản, chỉ còn nước nhẩy lầu thôi ah. Không nhịn được cười , bảo mình: em chỉ lí sự là giỏi. Thằng con sung sướng bảo: công nhận, nhể mẹ nhể...
Sáng qua con bạn đến chơi, mắt đảo như rang lạc: đi đâu rồi?Đấy là ám hiệu của bọn mình, đến nhà nhau chơi, mắt kiểu thế, hỏi câu "chìm" chủ ngữ ấy là có nghĩa chồng đi đâu rồi, để, nếu có nhà thì ngồi ít, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, nói những câu chuyện vô cùng nhẹ nhàng, lãng mạn, còn không có nhà, thì, cho chân lên ghế ngồi tán chuyện, cười hơ hớ, oang oang cái mồm...Mình chỉ ra vườn, hỏi mình: có vụ gì đấy? mình tường thuật lại, bảo: tao ra đồng cảm chia sẻ tí. Nào là khen chuồng xây khéo, gà của anh đẹp thế(cái chuồng trông chối cả tỉ vì có rèm cửa bằng vải may gối của mình, nhưng thôi phải vun vào chớ, vì đằng sau sự thành công của một người đàn ông, bao giờ cũng thấp thoáng bóng dáng một người phụ nữ, he he, chả lẽ mình lại để đứa khác sấn vào chỗ ấy, nhở?). Nhưng, không ai ngu như con bạn mình, quả chồng mình đang du dương trên sự thành công thì lại bảo như thế này, hỏi có ai ngu hơn nó không: nhiều thế này thì mẹ con mày tha hồ ăn thịt gà chọi, ăn gà này ngon cực, hôm nào có con nào thua trận, bán cho anh béo nhà em một con. Mình, với tư cách là bóng hồng thấp thoáng sau sự nghiệp của chồng, nên bảo thế này: gà của người ta là gà sang gà trọng mà để cho cái loại béo nhà mày mang về mà ăn ah, tầm thường ...rồi nháy cho con bạn, hai đứa chuồn...he he. Vợ với chả con...
Bắt đầu công trình xây dựng, bảo mình: em ra xách vữa cho anhnhé,mình bảo: từ nhà sang trường, chưa đến năm phút đi xe máy mà em còn phải bịt kín cho khỏi đen, thế mà anh bảo em phơi nắng ở vườn á, không bao giờ, thống nhất thế này:em sẽ nấu cơm lành canh ngọt mời anh vào xơi, muốn uống nước vừa ngọt vừa mát, ới em một câu có liền; lại còn vẽ chuyện thế này nữa chứ: làm một mình buồn bỏ xừ, mình bơm Nhật: vì sự nghiệp nhớn phải biết hi sinhchớ...
Thế là một tuần đấy, ông con mở mắt ra là hỏi mình: bố đâu mẹ, mình bảo đang xây chuồng gà, con bảo: suốt ngày xây chuồng gà, thế không ai chơi cờ vua với con ah, hay con dạy mẹ chơi? mẹ chịu thôi... thế là lại lê dép ra với bố...
Nhiều ngày sau, hai mẹ con có ám hiệu: bố đâu mẹ, mình dứ dứ ngón tay trỏ về phía vườn. Mẹ hỏi con: ông cụ thân sinh ra con đâu, con cũng ám hiệu tương tự. Được dịch là đang xây chuồng gà... Thế là nẩy nở cái định nghĩa trên...
Mình đi đón con, gặp quả bạn của chồng, hỏi mình: anh nhà chị đi làm về chưa? Mình giả nhời: hôm nay bận đổ mái chuồng gà. He he, máu thế. Chiện về chuồng gà đến đây tạm dừng vì còn nhiều chiện để nói với ông em bạn chồng,...
Hôm sau đi làm về, hỏi mình: hôm qua em nói gì với thằng T đấy? mình bảo: em bàn luận sự đời, hỏi tiếp: mỗi thế? vâng... Hôm nay nó bảo anh: anh tệ thật, đổ mái chuồng gà mà không gọi anh em một tiếng để đến giúp, giúp xong xin chén rượu; anh đoán ngay chỉ có mồm em...mình cười khoái trá: vạ miệng, vạ miêng...
Công trình cuối cùng cũng hoàn thành, hai tầng hẳn hỏi, ăn trộm của mình phải đến bốn mét vải để làm ri đô cửa chuồng gà, mình về thấy sự việc đã rồi, chả lẽ lại đòi. hỏi: anh che ri đô làm gì đấy? cho muỗi khỏi đốt gà....Nhà cung cấp gà là quả em chú ở TB gửi lên, điện thoại xanh đỏ với nhau suốt , nào là bán giá bao nhiêu, chăm sóc thế nào cho hợp lí, cho hợp giá, thỉnh thoảng thấy có người đến, rồi ôm gà đi, thằng con bảo: đi đá gà đấy mẹ ah. mình hỏi : sao con biết. Bố cho con xem trên mạng ing tơ nét
Lúc về, mình ra bộ buồn, mắt nhìn về một nơi rất xa , đánh động thế này: hôm nay bà hàng xóm bảo: bác T cứ đi đá gà suốt, có ngày mất vợ như chơi... he he, đúng huyệt, giải thích như sau: anh có đi đá đâu, anh là nhà cung cấp gà cho bọn đi đá gà thôi, chúng nó mượn gà đi đá thử, ngon thì chúng nó mua luôn, em tưởng ít tiền ah, mấy triệu một con đấy. Thảo nào chăm sóc chu đáo như vậy, nào là tối thì đun nước lá ngải cho gà tắm, hôm nào gà không ăn được thì bón cơm nóng cho, cho ăn toàn đồ sang trọng thôi, còn lấy cả máy sấy tóc của mình ra để sấy lông cho gà mới đau chứ, mình tỉa: chả biết bà nội ở nhà đã được ông con chăm sóc như thế này chưa? ông con của ông con bà nội nấp sau cửa nháy mắt với mình, mình nháy lại...Ô. hóa ra là anh sẽ kinh doanh đấy ah? Chớ sao nữa... Tinh tướng...
Hôm rồi, bán xong một mẻ gà, he he, em chú lại gởi mẻ nữa, thế nhưng lại thấy ôm về một con mẻ trước, mình đang nấu cơm hỏi: anh lấy ở đâu về đấy, xả luôn: thằng mua tuần trước, cho nợ tiền, hôm nay đến lấy nó dìm hàng đòi giảm giá, anh bế về luôn, anh bảo:anh như cái thằng trẻ con, em mang về đây... Mình an ủi: thôi, nếu không bán được con này, để em mổ...he he, chạm mạch: thủi thui cái mồm em đi, em là chuyên môn ám quẻ cái sự nghiệp kinh doanh của anh ... mình bảo: ô hay, kinh doanh chuyên nghiệp người ta phải tính nhiều phương án chớ, không được phương án một ta chuyển phương án hai chứ nị, không thì khi phá sản, chỉ còn nước nhẩy lầu thôi ah. Không nhịn được cười , bảo mình: em chỉ lí sự là giỏi. Thằng con sung sướng bảo: công nhận, nhể mẹ nhể...
Sáng qua con bạn đến chơi, mắt đảo như rang lạc: đi đâu rồi?Đấy là ám hiệu của bọn mình, đến nhà nhau chơi, mắt kiểu thế, hỏi câu "chìm" chủ ngữ ấy là có nghĩa chồng đi đâu rồi, để, nếu có nhà thì ngồi ít, đi nhẹ nói khẽ cười duyên, nói những câu chuyện vô cùng nhẹ nhàng, lãng mạn, còn không có nhà, thì, cho chân lên ghế ngồi tán chuyện, cười hơ hớ, oang oang cái mồm...Mình chỉ ra vườn, hỏi mình: có vụ gì đấy? mình tường thuật lại, bảo: tao ra đồng cảm chia sẻ tí. Nào là khen chuồng xây khéo, gà của anh đẹp thế(cái chuồng trông chối cả tỉ vì có rèm cửa bằng vải may gối của mình, nhưng thôi phải vun vào chớ, vì đằng sau sự thành công của một người đàn ông, bao giờ cũng thấp thoáng bóng dáng một người phụ nữ, he he, chả lẽ mình lại để đứa khác sấn vào chỗ ấy, nhở?). Nhưng, không ai ngu như con bạn mình, quả chồng mình đang du dương trên sự thành công thì lại bảo như thế này, hỏi có ai ngu hơn nó không: nhiều thế này thì mẹ con mày tha hồ ăn thịt gà chọi, ăn gà này ngon cực, hôm nào có con nào thua trận, bán cho anh béo nhà em một con. Mình, với tư cách là bóng hồng thấp thoáng sau sự nghiệp của chồng, nên bảo thế này: gà của người ta là gà sang gà trọng mà để cho cái loại béo nhà mày mang về mà ăn ah, tầm thường ...rồi nháy cho con bạn, hai đứa chuồn...he he. Vợ với chả con...
Và xin thưa sau một năm thì dự án ấy đã phá sản vì anh xã bận quá không có thời gian chăm chút cho gà iu nữa, giờ dốc hết tâm sức cho quả trường chuẩn quốc gia cho ông con của ông con của bà nội và cô con gái rồi.
Dự án hồi ấy đây ạ:
Di đô bằng vải da báo hẳn hoi, ăn chơi dã man luôn
Một trong số các tiểu thư đang dạo chơi
Quả chân dài miên man
Một trong số các tiểu thư đang dạo chơi
Quả chân dài miên man
Giờ phá sản rồi à không dự án đang tạm dừng thì mới dám khoe đấy không lại bảo mình ám quẻ... Vừa nói đến đây đưa cho mình miếng dưa trợn mắt lên bảo mình: Mai thằng V nó lại gửi gà lên đấy mà em bảo phá sản ah? Hơ hơ, mình đích thị là kẻ ám quẻ thật rồi.
Đây là chân dung kẻ ám quẻ năm xưa và đồng minh theo ngày, còn năm nay chưa thể phá sản nên chưa thể có chân dung:
Đây là chân dung kẻ ám quẻ năm xưa và đồng minh theo ngày, còn năm nay chưa thể phá sản nên chưa thể có chân dung:
Thấy đầu nó đỏ, thấy chân cựa dài !
Gà tồ đá được bao lâu ?
Hỏi xem em có chán đầu nó không ?
Hôm nào cho tớ mượn từ điển ám sát, quên, ám hiệu về ngâm cứu nhá
Đừng ném đá em nhé
Chuyện vui quá. Ta cũng về xây chuồng gà thiệt to, bắt mấy con gà mái cho nó suốt ngày cục tác, để bà xã bị cạnh tranh cho tức!
Em vẫn nhớ có một con mái mẹ, trời mưa nó chả biết đườn..